Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Vu Lan 2012





                                                                                           SỰ - LÝ TRÒN ĐẦY

" Ta đi khắp nẻo đường đời
Nhưng chưa đi hết những lời mẹ ru"
Trong cuộc sống đời thường , chúng ta đôi khi chỉ  là “sự” mà quên đi “lý” hay có những lúc chỉ là “lý” mà “sự “  thì bỏ ngõ phía sau lưng. Trên thực tế, mỗi kết quả chúng ta mong mang lại sự khả quang, mỹ mãn thì cần phải có cả "LÝ và SỰ" nếu SỰ mà không có Lý chỉ là những thao tác thuần thục có ý thức, nhưng ngược lại LÝ mà không có SỰ thì chỉ là nhưng ý niệm được khơi dậy mà chưa được biểu hiện qua sự Hành . 
Chúng ta, ít nhiều cũng đã rơi trong những tình cảnh ấy; với những người chúng ta có cảm nhận thân thiết, sự yêu thương chín mùi thì chúng ta thường nói những lời  thương yêu một cách mạnh dạn. Nhưng ngược lại, với Mẹ và Cha là đấng sanh thành, là biển trời tình thương cho mỗi chúng ta, một thứ tình thương mà cho đi không cần đòi trở lại, một thứ tình thương không có đặt điều kiện. Ấy vậy mà không ít chúng ta e dè, ngại ngùng khi nói lên lời yêu thương với Cha và Mẹ. Mặc dù chúng ta luôn nuôi dưỡng ý niệm kính yêu Mẹ Cha, nhưng với những lời yêu thương đã nuôi dưỡng ấy chúng ta chỉ thể hiện qua "lý" ( ý niệm thương kính mẹ cha)thôi chứ chưa thể hiện qua "sự"( thể hiện qua những việc làm, lời nói yêu thương..) hay ngược lại.
Nhận thấy được tinh thần đó, Anh Chị Trưởng Trúc Lâm đã ít nhiều thấm nhuần, trãi nghiệm, và mong có cả SỰ và LÝ một cách tròn đủ cho" Mình "cho" Em Mình" và cho "Gia Đình Mình". Trong những  năm tháng qua, nhất là vào mỗi dịp  Lễ Vu Lan – Báo Ân Cha Mẹ, hay Trúc Lâm thường gọi là Lễ Báo Hiếu Hiện Tiền; các anh chị đã khơi nguồn, chỉ bày cho các em của mình viết những lời yêu thương một cách chân thành mộc mạc qua những tấm thiệp giản đơn, nhưng chứa đựng một ý nghĩa tuyệt vời, để có cơ hội kính dâng lên Mẹ và Cha của mình;hay xúc cảm hơn nữa là từ trên các Anh Chị Trưởng đến các em Oanh Vũ đều tuần tự kính dâng lên Mẹ Cha mình lời thương kính chân thành kèm theo những tiếng nấc nghẹn ngào của sự cảm xúc trào dâng, những bàn tay nắm chặt bàn tay, những cái ôm sửi ấm tình Gia Đình, những bàn tay triều mến xoa đầu trẻ một cách tình thương.
Thật là một việc rất có ý nghĩa, hết sức sống động và tuyệt vời. Chính những hình ảnh ấy đã nuôi dưỡng thêm trong tôi những giá trị tinh thần miên viễn, những hình ảnh sống động tuyệt vời, những ấn tượng khó phai và đã không ít lần tôi không kiềm được nước mắt và đã hòa mình vào dòng chảy tình thương triều mến của Cha và Mẹ tại thời khắc ấy. Hơn ai hết tôi cũng thèm đặt mình như từng Oanh Vũ ấy hay như hình ảnh người con trong tác phẩm "Bông Hồng Cài Áo". "... rồi một chiều nào đó con về ...nhìn thật lâu, nhìn thật lâu... và nói...  biết là biết là con thương mẹ Không?!".
Vì vậy, mỗi chúng ta luôn có những ý niệm "sự lý" này một cách thuần thục và hiển bày trong những tháng ngày hạnh phúc bên Mẹ Cha để vượt qua tâm trạng :
  "Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi Mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc,
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày đi qua
Con lại thấy bơ vơ
Ai níu nỗi thời gian?
Ai níu nỗi?..".
  Chúc  GĐPT Trúc Lâm Mùa Vu Lan đầy Hiếu Hạnh !
                                                                           Mùa Vu Lan - Chicago,2012.
                                                                                 Thông Viên

Tiễn đưa


Tiễn sư Huynh
Chừ Huynh từ tạ lên đường
Còn tôi ở lại, dặm đường cách xa
Chừ nghe chuông lạnh hiên tà
Còn đâu dưa muối rau cà có nhau!
Chừ Huynh xa nửa địa cầu
Ôm tình Pháp Bảo trong màu Như Lai

Chừ Huynh từ tạ lên đường 
Ngày sau trở lại… mười phương gió vàng.

 Vũ Tâm – Hội An , 19/4/2007 (3/3/ Đinh Hợi)

Bài Thơ Nhỏ Tiễn Thầy

Kính tặng thầy Thông Viên

Tiễn Thầy đi, lòng buồn vui lẫn lộn
Chia ly nào chẳng nhốm chút bâng khuâng
Dẫu vẫn biết hơp tan đời dâu bể
Cuộc vô thường giữa dòng chảy miên man.

Xa Pháp Bảo , với tháng ngày thân ái
Dễ gì quên bao kỉ niệm êm đềm
Trời Mỹ quốc chập chùng sương tuyết phủ
Hẳn nghe buồn bao nỗi nhớ không tên

Nhưng chánh pháp là của toàn nhân loại
Đất trời Tây cần ánh đạo quang minh
Duyên đã đến, chúc Thầy tâm an lạc
Tinh tấn tu hành, hoằng pháp độ sanh.

Thầy sẽ học điều hay từ xứ lạ
Về điểm tô văn hóa nước non nhà
Và gieo giống Bồ Đề nơi đất khách
Đóa Ưu Đàm sẽ tỏa ngát hương hoa
 Nơi phố cổ, nhóm Hương Sen Pháp Bảo
Ngày lẫn đêm vẫn luôn nhớ thương thầy
Xin cầu nguyện trên hồng ân Chư Phật
Hộ trì Thầy hỉ lạc, gặp duyên may.

Ngày tái ngộ hẳn tràn đầy hạnh phúc
Quà, đô la hãy nhớ Doãn Lê này
Bài thơ nhỏ ghi chút tình thắm thiết
Kính chúc Thầy thượng lộ được bình an.
 Doãn Lê – Hội An, 19/4/2007

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Tiễn người đi





      Tiễn người đi .
* Sư Phụ tặng trước lúc đi xa












Ngày con đi viết đôi lời đưa tiễn

Chúc cho con vạn sự được an lành
Là người tu đừng để vướng lợi danh
Giữ tâm ý được luôn luôn thanh tịnh
Dù thế nào cũng đừng nên dua nịnh
Bỏ quên mình theo bã lợi trần gian
Trên bước đường  dù sung sướng - gian nan
Luôn ghi nhớ: mình người tu Phật giáo
Luôn tâm niệm mình là người có đạo
Hòa bất đồng trong cuộc sống xã giao
Luôn giữ mình trong nếp sống thanh cao
Giới luật Phật đừng để đi xa quá
Trong giao tiếp dùng từ bi hỷ xã
Nhiếp hóa người cho rạng đạo Như Lai
Hy vọng rằng trong một sáng ngày mai
Ánh đạo sẽ huy hoàng nơi xứ lạ
Muốn thành công phải gian lao, con ạ !
Bao anh hùng đều nếm trãi đau thương
Muốn thành công thì chỉ có một đường
Vui gian khó, không hy cầu an lạc
Không mất mình vì lợi danh, tiền bạc
Và cuối cùng là nếp sống nhà tu 
Giữa phồn hoa gắng giữ nếp thanh u
Của một đấng Như Lai chân trưởng tử.

                          Hội An, 19/04/2007 ( 3/3/ Đinh Hợi)
                                        Kim Tâm

 .

TUỆ SỸ: SAU LƯNG NGÔN NGỮ CỦA THI CA  Tự tại - Photo: Quang Vu's fb. SAU LƯNG NGÔN NGỮ CỦA THI CA TUỆ SỸ THỆ GIẢ...