Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012
Vu Lan 2012
SỰ - LÝ TRÒN ĐẦY
" Ta đi khắp nẻo đường đời
Nhưng chưa đi hết những lời mẹ ru"
Trong cuộc sống đời thường , chúng ta đôi khi chỉ là “sự” mà quên đi “lý” hay có những lúc chỉ là “lý” mà “sự “ thì bỏ ngõ phía sau lưng. Trên thực tế, mỗi kết quả chúng ta mong mang lại sự khả quang, mỹ mãn thì cần phải có cả "LÝ và SỰ" nếu SỰ mà không có Lý chỉ là những thao tác thuần thục có ý thức, nhưng ngược lại LÝ mà không có SỰ thì chỉ là nhưng ý niệm được khơi dậy mà chưa được biểu hiện qua sự Hành .
Chúng ta, ít nhiều cũng đã rơi trong những tình cảnh ấy; với những người chúng ta có cảm nhận thân thiết, sự yêu thương chín mùi thì chúng ta thường nói những lời thương yêu một cách mạnh dạn. Nhưng ngược lại, với Mẹ và Cha là đấng sanh thành, là biển trời tình thương cho mỗi chúng ta, một thứ tình thương mà cho đi không cần đòi trở lại, một thứ tình thương không có đặt điều kiện. Ấy vậy mà không ít chúng ta e dè, ngại ngùng khi nói lên lời yêu thương với Cha và Mẹ. Mặc dù chúng ta luôn nuôi dưỡng ý niệm kính yêu Mẹ Cha, nhưng với những lời yêu thương đã nuôi dưỡng ấy chúng ta chỉ thể hiện qua "lý" ( ý niệm thương kính mẹ cha)thôi chứ chưa thể hiện qua "sự"( thể hiện qua những việc làm, lời nói yêu thương..) hay ngược lại.
Nhận thấy được tinh thần đó, Anh Chị Trưởng Trúc Lâm đã ít nhiều thấm nhuần, trãi nghiệm, và mong có cả SỰ và LÝ một cách tròn đủ cho" Mình "cho" Em Mình" và cho "Gia Đình Mình". Trong những năm tháng qua, nhất là vào mỗi dịp Lễ Vu Lan – Báo Ân Cha Mẹ, hay Trúc Lâm thường gọi là Lễ Báo Hiếu Hiện Tiền; các anh chị đã khơi nguồn, chỉ bày cho các em của mình viết những lời yêu thương một cách chân thành mộc mạc qua những tấm thiệp giản đơn, nhưng chứa đựng một ý nghĩa tuyệt vời, để có cơ hội kính dâng lên Mẹ và Cha của mình;hay xúc cảm hơn nữa là từ trên các Anh Chị Trưởng đến các em Oanh Vũ đều tuần tự kính dâng lên Mẹ Cha mình lời thương kính chân thành kèm theo những tiếng nấc nghẹn ngào của sự cảm xúc trào dâng, những bàn tay nắm chặt bàn tay, những cái ôm sửi ấm tình Gia Đình, những bàn tay triều mến xoa đầu trẻ một cách tình thương.
Thật là một việc rất có ý nghĩa, hết sức sống động và tuyệt vời. Chính những hình ảnh ấy đã nuôi dưỡng thêm trong tôi những giá trị tinh thần miên viễn, những hình ảnh sống động tuyệt vời, những ấn tượng khó phai và đã không ít lần tôi không kiềm được nước mắt và đã hòa mình vào dòng chảy tình thương triều mến của Cha và Mẹ tại thời khắc ấy. Hơn ai hết tôi cũng thèm đặt mình như từng Oanh Vũ ấy hay như hình ảnh người con trong tác phẩm "Bông Hồng Cài Áo". "... rồi một chiều nào đó con về ...nhìn thật lâu, nhìn thật lâu... và nói... biết là biết là con thương mẹ Không?!".
Vì vậy, mỗi chúng ta luôn có những ý niệm "sự lý" này một cách thuần thục và hiển bày trong những tháng ngày hạnh phúc bên Mẹ Cha để vượt qua tâm trạng :
"Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi Mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc,
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày đi qua
Con lại thấy bơ vơ
Ai níu nỗi thời gian?
Ai níu nỗi?..".
Chúc GĐPT Trúc Lâm Mùa Vu Lan đầy Hiếu Hạnh !
Mùa Vu Lan - Chicago,2012.
Thông Viên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
TUỆ SỸ: SAU LƯNG NGÔN NGỮ CỦA THI CA Tự tại - Photo: Quang Vu's fb. SAU LƯNG NGÔN NGỮ CỦA THI CA TUỆ SỸ THỆ GIẢ...
-
Bên Quán Cà Phê Bùi Giáng Cà phê vô tận mưa nguồn Thành thân v...
-
TUỆ SỸ: SAU LƯNG NGÔN NGỮ CỦA THI CA Tự tại - Photo: Quang Vu's fb. SAU LƯNG NGÔN NGỮ CỦA THI CA TUỆ SỸ THỆ GIẢ...
hay
Trả lờiXóa